Cùng với chị Lù Thị Sương, chủ tịch hội phụ
nữ xã Bản Mế, chúng tôi đến thăm gia đình chị Lùng Thị Vương, sinh năm 1982, ở thôn Na Pá, xã Bản
Mế một hộ gia đình từ một hộ nghèo đã vươn lên thoát nghèo
bền vững.
Nhìn ngôi nhà xây khá khang trang, với đầy đủ các tiện nghi mấy ai biết
rằng trước đây gia đình chị là một hộ nghèo, cơm không đủ ăn áo không đủ mặc. Trò chuyện với chúng tôi chị cho
biết: Ngôi nhà này anh chị mới làm được cách đây mấy năm, chứ
trước đây khổ lắm, Khi mới xây dựng gia đình, cuộc sống của 2 vợ chồng chị cũng gặp nhiều khó khăn, vất vả. Lúc vợ chồng chị ra ở riêng, bố mẹ cũng chỉ cho mấy sào ruộng và một mảnh đất vườn nhỏ để dựng nhà. Nói là một ngôi nhà nhưng lúc đó
cũng chỉ được gọi là một túp lều nho nhỏ. Các con chị thì nhỏ, bữa cơm ngon nhất của gia đình chị lúc bấy
giờ là mèn mén và rau. Thiếu thốn đủ bề, cơm không đủ ăn, áo không có mặc, nhà thì tam bợ dột nát, chị rất lo mỗi khi mưa to
gió lớn.
Vì thế chị luôn trăn trở suy nghĩ, phải làm thế nào để phát triển kinh
tế, tạo điều kiện tốt
nhất cho các con dược học hành. Chị đã bàn với chồng mạnh dạn vay 5
triệu đồng, từ ngân hàng chính chính sách xã hội huyện để đầu
tư mua 1 con trâu về nuôi, song do chưa có nhiều kinh nghiệm
trong chăn nuôi, nên con trâu của gia đình chị cũng bị chết.
Không chịu khuất phục trước khó khăn, vợ chồng chị đã bàn với nhau nến
không còn vốn thì vợ chồng chị đi làm thuê. Cứ ai thuê làm gì thì vợ chồng chị
cũng làm. Chỉ sau một năm với số vốn ít ỏi vợ chồng chị tích lũy được từ việc
làm thuê chị đã bàn với chồng mua một máy say sát để chị ở nhà vừa sát lúa kiếm thêm thu
nhập, vừa
tận dụng các sản phẩm phụ để đầu tư vào chăn nuôi lợn. Ban đầu chị chỉ nuôi
10 con, sau khi xuất chuồng lứa đầu tiên có lãi thị lại dùng vốn tích cóp được để xây dựng thêm chuồng nuôi và nhân đàn
nên, nuôi theo hình thức gối đàn. Đồng thời, chị cũng đã tham gia rất nhiều lớp
tập huấn về kỹ thuật chăn nuôi do hội phụ nữ xã tổ chức, từ kiến thức
đã học được cùng kinh nghiệm sẵn có chị mạnh dạn ứng dụng vào để phát triển chăn nuôi. Nhờ ứng dụng
đúng kỹ thuật, nên đàn lợn nhà chị lớn rất nhanh, mỗi năm gia đình chị cũng bán được 3
lứa lợn, mỗi lứa thu về trên 30 triệu đồng. Nếu trừ đi
chi phí mỗi năm gia đình chị cũng lãi trên 70 triệu đồng/ năm. Chi cho biết để ổn định đầu ra của sản phẩm, gia đình tôi chỉ nuôi giống lợn đen bản địa, bởi nếu nuôi lợn đen thì giá cả ổn
định không trượt giá như lợn trắng.
Chia sẻ thêm với chúng tôi chị cho biết: Nhận
thấy nhu cầu người dân xây dựng nhà ở ngày càng nhiều, cùng với đó là các công
trình phúc lợi xã hội, đang được đâu tư xây dựng tại xã. Nên nhu cầu vận chuyển vật liệu khá
cao, vợ chồng chị mạnh dạn dùng số vốn đã có là 180 triệu đồng, vay thêm ngân hàng nông nghiệp, đầu tư mua được ô tô tải để
phục vụ cho nhu cầu chuyên chở vật liệu, cát sỏi xây dựng, nông sản cho bà con nhân dân trong
xã và dưới xuôi. Chị cho biết sau 3 năm đầu tư vào chiếc ô tô này, gia đình chị đã trả được hết nợ cho ngân hàng, hiện tại tổng
thu nhập bình quân của gia đình chị là 200 triệu đồng/ năm, sau khi trừ mọi chi
phí gia đình chị cũng để ra được 100
triệu đồng.
Không chỉ làm kinh tế giỏi, mà chị còn gương mẫu, đi đầu trong các
phong trào thi đua của hội Phụ nữ xã. Đồng thời, chị còn vận động những hội
viên khác cùng nhau xây dựng các mô hình kinh tế có hiệu quả. Truyền đạt lại
kinh nghiệm sản xuất cho các chị em trong hội, giúp đỡ chị em có hoàn
cảnh khó khăn, cho chị em trong hội vay vốn không tính lãi.
Ngoài ra gia đình chị luôn chấp hành tốt Chủ
trương, đường lối của Đảng, Chính sách pháp luật của nhà
nước. Nhiều năm liền chị vinh dự được UBND xã, hội liên hiệp phụ nữ xã trao
tặng giấy khen công nhận danh hiệu “Hộ gia đình sản xuất và kinh doanh giỏi”, gia
đình nhiều năm đạt danh hiệu “gia đình văn hóa”.
P. Anh